Các kinh nghiệm lưu ý mua bán đất Đà Lạt giá rẻ

Bước đầu tiên khi tiến hành mua bán đất Đà Lạt giá rẻ chính là tìm hiểu các yếu tố và thông tin về khu đất sắp giao dịch bao gồm các bước sau:

Bước 1: xác định loại đất: loại đất thổ cư hay đất bên dịch vụ, đất dùng để ở hay đất trồng vườn, đất có đấu giá hay là đất chính chủ không.

Bước 2: Xác định vị trí: giao thông có thuận tiện không, vị trí đất có các dịch vụ tiện ích như gần chợ, bệnh viện, trường học, ngân hàng….

Bước 3: xác định hướng đất: tham khảo phong thủy hướng đất có phù hợp với người mua hay không. Nếu khắc với mệnh chủ thì hãy tìm giải pháp hóa giải, cần cân nhắc trước khi quyết định sở hữu khu đất.

Bước 4: xác định khu đất có thuộc trong diện nằm trong khu quy hoạch xây dựng hay không ? có nằm trong dự án công trình nào không ? Để biết chính xác, người mua hãy đến Sở Tài Nguyên Môi Trường tỉnh tìm hiểu thông tin đất trước khi thực hiện mua bán đất Đà Lạt giá rẻ.

Bước 5: tìm hiểu đường vào khu đất có xảy ra việc gì không, có phát sinh tình trang tranh chấp đường ra vào với mọi người xung quanh không.

 

Các kinh nghiệm lưu ý mua bán đất Đà Lạt giá rẻ

Bước kế tiếp chính là quá trình thực hiện việc Giai đoạn giao dịch mua bán đất Đà Lạt giá rẻ cần các bước sau:

Bước 1: đầu tiên hãy kiểm tra xem các loại giấy tờ liên quan như giấy chứng nhận quyền sử dụng đất có đúng và có tính hợp pháp không.

Bước 2: tiếp theo kiểm tra tính pháp lý khu đất có chính xác hay không. Xác định xem tài sản có chính chủ không hay tài sản thế chấp hoặc có ủy quyền để thực hiện giao dịch không.

Bước 3: thực hiện xác minh các loại giấy tờ cá thân của các bên thực hiện giao dịch khi mua bán, các giấy tờ cá thân có khớp với nhau không.

Bước 4: nhà đầu tư nên đến văn phòng công chứng để tiến hành thực hiện hợp đồng, không nên thực hiện giao dịch bằng giấy viết tay.

Bước 5: nên thực hiện việc mua bán đất Đà Lạt giá rẻ với tiền mặt không nên giao dịch bằng ngoại tệ, nên tiến hành việc mua bán tại địa điểm giao dịch ngân hàng.

Bước 6: thực hiện đầy đủ nghĩa vụ đóng thuế , sau khi thực hiện giao dịch ký kết mua bán thành công.

Xem thêm bán đất Đà Lạt:

Các kinh nghiệm lưu ý mua bán đất Đà Lạt giá rẻ

Các kinh nghiệm lưu ý mua bán đất Đà Lạt giá rẻ

Bước đầu tiên khi tiến hành mua bán đất Đà Lạt giá rẻ chính là tìm hiểu các yếu tố và thông tin về khu đất sắp giao dịch bao gồm các bước sau:

Bước 1: xác định loại đất: loại đất thổ cư hay đất bên dịch vụ, đất dùng để ở hay đất trồng vườn, đất có đấu giá hay là đất chính chủ không.

Bước 2: Xác định vị trí: giao thông có thuận tiện không, vị trí đất có các dịch vụ tiện ích như gần chợ, bệnh viện, trường học, ngân hàng….

Bước 3: xác định hướng đất: tham khảo phong thủy hướng đất có phù hợp với người mua hay không. Nếu khắc với mệnh chủ thì hãy tìm giải pháp hóa giải, cần cân nhắc trước khi quyết định sở hữu khu đất.

Bước 4: xác định khu đất có thuộc trong diện nằm trong khu quy hoạch xây dựng hay không ? có nằm trong dự án công trình nào không ? Để biết chính xác, người mua hãy đến Sở Tài Nguyên Môi Trường tỉnh tìm hiểu thông tin đất trước khi thực hiện mua bán đất Đà Lạt giá rẻ.

Bước 5: tìm hiểu đường vào khu đất có xảy ra việc gì không, có phát sinh tình trang tranh chấp đường ra vào với mọi người xung quanh không.

 

Các kinh nghiệm lưu ý mua bán đất Đà Lạt giá rẻ

Bước kế tiếp chính là quá trình thực hiện việc Giai đoạn giao dịch mua bán đất Đà Lạt giá rẻ cần các bước sau:

Bước 1: đầu tiên hãy kiểm tra xem các loại giấy tờ liên quan như giấy chứng nhận quyền sử dụng đất có đúng và có tính hợp pháp không.

Bước 2: tiếp theo kiểm tra tính pháp lý khu đất có chính xác hay không. Xác định xem tài sản có chính chủ không hay tài sản thế chấp hoặc có ủy quyền để thực hiện giao dịch không.

Bước 3: thực hiện xác minh các loại giấy tờ cá thân của các bên thực hiện giao dịch khi mua bán, các giấy tờ cá thân có khớp với nhau không.

Bước 4: nhà đầu tư nên đến văn phòng công chứng để tiến hành thực hiện hợp đồng, không nên thực hiện giao dịch bằng giấy viết tay.

Bước 5: nên thực hiện việc mua bán đất Đà Lạt giá rẻ với tiền mặt không nên giao dịch bằng ngoại tệ, nên tiến hành việc mua bán tại địa điểm giao dịch ngân hàng.

Bước 6: thực hiện đầy đủ nghĩa vụ đóng thuế , sau khi thực hiện giao dịch ký kết mua bán thành công.

Xem thêm bán đất Đà Lạt:

Đọc thêm..

Các kinh nghiệm mua bán đất Đà Lạt giúp bạn tìm vị trí tốt

Thứ 1: tìm hiểu thật kỹ thông tin miếng đất khi mua bán đất Đà Lạt

Làm sao để người mua mua được một miếng đất vị trí đẹp mà không lo lắng xảy ra rủi ro về lâu dài. Việc đầu tiên, người mua trước hết phải tìm hiểu thật kĩ về miếng đất này. Nếu nắm thật kỹ rõ ràng các thông tin về miếng đất trước khi mua bán đất Đà Lạt, người mua có thể dễ dàng đưa ra quyết định chính xác để đầu tư.

Những thông tin đầu tiên mà người mua cần nắm đó chính là:

- Vị trí miếng đất đó nằm ở đâu trong khu vực, thuộc diện như thế nào?

- Mạng lưới giao thông đi lại có dễ dàng?

- An ninh trong khu vực miếng đất có đảm bảo?

- Có gần các tiện ích khác như: chợ, bệnh viện, trường học,…. Để khi mua bán đất Đà Lạt được đảm bảo nhu cầu sinh hoạt cuộc sống được thuận lợi.

Thứ 2: lựa chọn vị trí hướng đất phù hợp với bạn

Thông  thường  miếng đất lý tưởng nhất thường tập trung ở 2 hướng là hướng Nam hoặc hướng Đông Nam. Được xem là 2 hướng chính nhận được năng lượng nhiệt vừa đủ không bị ánh nắng gay gắt như hướng chính Đông và hướng chính Tây, và cũng sẽ không bị thiếu nhiều ánh nắng, hoặc nhiều gió lạnh như hướng chính Bắc. Điều này sẽ đảm bảo ánh sáng đầy đủ và thông thoáng, thoáng mát cho ngôi nhà. Mang lại cho chủ bầu không khí ôn hòa cả năm.

 

 

 

Thứ 3: xem xét vị trí và thế của miếng đất

Người mua nên lựa chọn những miếng đất có vị trí đẹp, địa hình bằng phẳng cao ráo, không gồ ghề trước khi thực hiện giao dịch mua bán đất Đà Lạt. Đất có vị trí đẹp được nói tới ở đây chính là quan sát nhìn từ lô đất ra ngoài, và vị trí miếng đất có nhiều mặt tiền càng tốt?

Thứ 4: tham khảo môi trường xung quanh của miếng đất trước khi thực hiện mua bán đất Đà Lạt

3 yếu tố “Thiên thời, địa lợi, nhân hòa” là các yếu tố không thể tách rời được nhắc đến khi mua bán đất Đà Lạt. Môi trường sống xung quanh miếng đất sẽ quyết định đến chất lượng cuộc sống của chủ miếng đất và giá trị mảnh đất được tăng lên.

Người mua nên chọn miếng đất gần trung tâm khu dân cư hiện hữu, có an ninh tốt, có đường lớn và điện nước đầy đủ, gần các khu vực tiện ích như bệnh viện, trường học, chợ,…. để thuận tiện sinh hoạt cuộc sống.

Thứ 5: xem xét địa chất khu đất khi mua bán đất Đà Lạt

Một số miếng đất nằm trên vị trí các khu vực cao hồ lấp thì sẽ có nền địa chất nền đất yếu không tốt để xây nhà. Nếu người mua không chú ý tính toán kỹ lưỡng sẽ ảnh hưởng đến chất lượng ngôi nhà sau này. Điều này sẽ khiến người mua tốn nhiều chi phí gia cố nền đất khi mua bán đất Đà Lạt.

Thứ 6: tìm hiểu đường đi vào miếng đất có bị tranh chấp không

Có nhiều trường hợp người mua phải miếng đất không có lối đi hoặc lối vào đang tranh chấp. Khi nhà đầu tư mua phải miếng đất như vậy, người mua sẽ gặp rắc rối, mà còn phải mất tiền oan nữa. Trường hợp này rất dễ hay gặp phải với những người mua chưa có nhiều kinh nghiệm khi mua bán đất Đà Lạt.

Thứ 7: cuối cùng là kiểm tra tính pháp lý khu đất

Tính pháp lý của miếng đất luôn là một trong những vấn đề mà người mua phải luôn nhớ thật kỹ, tuyệt đối không nên xảy ra sai sót. Người mua hãy kiểm tra thật kỹ lưỡng các loại giấy tờ liên quan đến miếng đất đó.

Ngày nay, đã có rất nhiều trường hợp mua bán đất Đà Lạt bị làm giả sổ đỏ rất nhiều. Người mua có thể tiến hành kiểm tra tính pháp lý của miếng đất được chính xác tại các phòng công chứng. Việc thực hiện kiểm tra tính pháp lý miếng đất chính là bước cuối cùng, sau khi người mua đã lựa chọn được mảnh đất phù hợp với mình nhất.

Xem thêm bán đất Đà Lạt:

Các kinh nghiệm mua bán đất Đà Lạt giúp bạn tìm vị trí tốt

Các kinh nghiệm mua bán đất Đà Lạt giúp bạn tìm vị trí tốt

Thứ 1: tìm hiểu thật kỹ thông tin miếng đất khi mua bán đất Đà Lạt

Làm sao để người mua mua được một miếng đất vị trí đẹp mà không lo lắng xảy ra rủi ro về lâu dài. Việc đầu tiên, người mua trước hết phải tìm hiểu thật kĩ về miếng đất này. Nếu nắm thật kỹ rõ ràng các thông tin về miếng đất trước khi mua bán đất Đà Lạt, người mua có thể dễ dàng đưa ra quyết định chính xác để đầu tư.

Những thông tin đầu tiên mà người mua cần nắm đó chính là:

- Vị trí miếng đất đó nằm ở đâu trong khu vực, thuộc diện như thế nào?

- Mạng lưới giao thông đi lại có dễ dàng?

- An ninh trong khu vực miếng đất có đảm bảo?

- Có gần các tiện ích khác như: chợ, bệnh viện, trường học,…. Để khi mua bán đất Đà Lạt được đảm bảo nhu cầu sinh hoạt cuộc sống được thuận lợi.

Thứ 2: lựa chọn vị trí hướng đất phù hợp với bạn

Thông  thường  miếng đất lý tưởng nhất thường tập trung ở 2 hướng là hướng Nam hoặc hướng Đông Nam. Được xem là 2 hướng chính nhận được năng lượng nhiệt vừa đủ không bị ánh nắng gay gắt như hướng chính Đông và hướng chính Tây, và cũng sẽ không bị thiếu nhiều ánh nắng, hoặc nhiều gió lạnh như hướng chính Bắc. Điều này sẽ đảm bảo ánh sáng đầy đủ và thông thoáng, thoáng mát cho ngôi nhà. Mang lại cho chủ bầu không khí ôn hòa cả năm.

 

 

 

Thứ 3: xem xét vị trí và thế của miếng đất

Người mua nên lựa chọn những miếng đất có vị trí đẹp, địa hình bằng phẳng cao ráo, không gồ ghề trước khi thực hiện giao dịch mua bán đất Đà Lạt. Đất có vị trí đẹp được nói tới ở đây chính là quan sát nhìn từ lô đất ra ngoài, và vị trí miếng đất có nhiều mặt tiền càng tốt?

Thứ 4: tham khảo môi trường xung quanh của miếng đất trước khi thực hiện mua bán đất Đà Lạt

3 yếu tố “Thiên thời, địa lợi, nhân hòa” là các yếu tố không thể tách rời được nhắc đến khi mua bán đất Đà Lạt. Môi trường sống xung quanh miếng đất sẽ quyết định đến chất lượng cuộc sống của chủ miếng đất và giá trị mảnh đất được tăng lên.

Người mua nên chọn miếng đất gần trung tâm khu dân cư hiện hữu, có an ninh tốt, có đường lớn và điện nước đầy đủ, gần các khu vực tiện ích như bệnh viện, trường học, chợ,…. để thuận tiện sinh hoạt cuộc sống.

Thứ 5: xem xét địa chất khu đất khi mua bán đất Đà Lạt

Một số miếng đất nằm trên vị trí các khu vực cao hồ lấp thì sẽ có nền địa chất nền đất yếu không tốt để xây nhà. Nếu người mua không chú ý tính toán kỹ lưỡng sẽ ảnh hưởng đến chất lượng ngôi nhà sau này. Điều này sẽ khiến người mua tốn nhiều chi phí gia cố nền đất khi mua bán đất Đà Lạt.

Thứ 6: tìm hiểu đường đi vào miếng đất có bị tranh chấp không

Có nhiều trường hợp người mua phải miếng đất không có lối đi hoặc lối vào đang tranh chấp. Khi nhà đầu tư mua phải miếng đất như vậy, người mua sẽ gặp rắc rối, mà còn phải mất tiền oan nữa. Trường hợp này rất dễ hay gặp phải với những người mua chưa có nhiều kinh nghiệm khi mua bán đất Đà Lạt.

Thứ 7: cuối cùng là kiểm tra tính pháp lý khu đất

Tính pháp lý của miếng đất luôn là một trong những vấn đề mà người mua phải luôn nhớ thật kỹ, tuyệt đối không nên xảy ra sai sót. Người mua hãy kiểm tra thật kỹ lưỡng các loại giấy tờ liên quan đến miếng đất đó.

Ngày nay, đã có rất nhiều trường hợp mua bán đất Đà Lạt bị làm giả sổ đỏ rất nhiều. Người mua có thể tiến hành kiểm tra tính pháp lý của miếng đất được chính xác tại các phòng công chứng. Việc thực hiện kiểm tra tính pháp lý miếng đất chính là bước cuối cùng, sau khi người mua đã lựa chọn được mảnh đất phù hợp với mình nhất.

Xem thêm bán đất Đà Lạt:

Đọc thêm..

- Cần Bán lô đất đẹp 2 mặt tiền đường Măng Lin, p7 Đà Lạt, nằm gần đối diện  bên khu biệt thự của Lý Nhã Kỳ
- Mô tả: đất thế dương view đẹp, thích hợp xây homestay, định cư lâu dài, nghỉ dưỡng...
- Gần các địa điểm tham quan ăn uống nỗi tiếng của Đà Lạt
- Giao thông: đường ô tô 10m , 4m
- Diện tích: 707,83m2 ( 6,27m x 66m ) nở hậu 14,58m ( 407,83m2 đất trồng cây hàng năm, 300m2 xây dựng )
- Pháp lý: Sổ hồng riêng 
- Hướng : Tây Nam , Đông Bắc
- Giá : 5 Tỷ 1

 

Nguồn: Các kinh nghiệm lưu ý mua bán đất Đà Lạt giá rẻ

Xem thêm:

Thịnh Phát Farm

bán đất Đà Lạt

nhà đất bất động sản

nhà đất Đà Lạt

Bán đất 2 MT đường Măng Lin TP Đà Lạt DT 708m2 giá 5,1 tỷ

- Cần Bán lô đất đẹp 2 mặt tiền đường Măng Lin, p7 Đà Lạt, nằm gần đối diện  bên khu biệt thự của Lý Nhã Kỳ
- Mô tả: đất thế dương view đẹp, thích hợp xây homestay, định cư lâu dài, nghỉ dưỡng...
- Gần các địa điểm tham quan ăn uống nỗi tiếng của Đà Lạt
- Giao thông: đường ô tô 10m , 4m
- Diện tích: 707,83m2 ( 6,27m x 66m ) nở hậu 14,58m ( 407,83m2 đất trồng cây hàng năm, 300m2 xây dựng )
- Pháp lý: Sổ hồng riêng 
- Hướng : Tây Nam , Đông Bắc
- Giá : 5 Tỷ 1

 

Nguồn: Các kinh nghiệm lưu ý mua bán đất Đà Lạt giá rẻ

Xem thêm:

Thịnh Phát Farm

bán đất Đà Lạt

nhà đất bất động sản

nhà đất Đà Lạt

Đọc thêm..
Chuyện về nàng Liên Hoa tiểu thư
Khi Ðức Phật Thích Ca còn tại thế, ở một nước nhỏ Ấn Ðộ, có một phú ông rất lương thiện, thích chơi Hoa Sen. Chung quanh biệt thự của ông là ao sen vây quanh. Cứ mỗi năm về mùa hạ thì Hoa Sen đua nở. Những người phụ cận đều gọi nơi biệt thự của ông là “Liên Hoa công quán”. Nguyên Lai, nhà phú ông đó có một người con gái, dung mạo mỹ lệ, tánh tình ôn hòa, giống như hóa thân của Hoa Sen, nên người ta gọi cô là “Liên Hoa tiểu thư”. Phú ông rất thương con gái của mình nhưng có một việc mà phú ông không vừa ý, đó là âm thanh của con mình không thích nghi với vẻ đẹp và tánh ôn hòa.  Bởi vì tiếng nói của Tiểu Thư vang như sấm động, mỗi khi nói chuyện, làm cho người nghe phải long óc mà bịt tai lại. Ðã thế, Tiểu Thư lại thích ca hát.
Có một năm về tiết mùa hạ, Vua nước Ma Kiệt Ðà (Magadha) phái khiển một sứ thần tới, được phú ông tiếp đãi rất ân cần. Sứ thần nói:
- Quốc Vương có ý định tới đây xem hoa trong mùa hạ năm nay. Ông phải gấp rút chuẩn bị để cung nghinh xa giá!
Vì xa giá của Quốc Vương ngự lãm, không phải là một việc dễ dàng, nên phú ông không khỏi sợ hãi kinh ngạc. Sứ thần lại nói:
- Vậy phú ông chuẩn bị nghênh giá được chăng?
- Thưa được!  Ðó là một việc rất hân hạnh cho tôi.
Sau khi sứ thần ra về, phú ông cao hứng tự nói:”Mừng thay, đó thực là một vinh dự lớn cho nhà ta”.
Lúc đó, Liên Hoa tiểu thư từ hoa viên đi tới thấy phụ thân có vẻ hân hoan liền hỏi:
- Phụ thân có việc chi mà vui mừng?
- Tại sao âm thanh của con lại thô kệch đến thế?
Phú ông mắng con như vậy.
Liên Hoa tiểu thư vừa tủi vừa hổ thẹn, nhưng cũng biết tiếng nói của mình quá lớn, hạ giọng nói:
- Phụ thân! Con xin lỗi! Con đã quên mất.
Tuy Tiểu thư đã hạ thấp giọng nói, nhưng âm thanh vẫn còn vang lớn, phú ông phải bịt tai mình lại và nói:
- Không cần phải nói ra tiếng nữa. Im lặng đi!  Im lặng đi!
Tiểu Thư bực mình quá, bất giác oà lên khóc. Phú ông đứng dậy an ủi Tiểu Thư và nói:
- Thôi đi con! Cha đã lầm và đã quên mất âm thanh quá lớn của con, con đừng khóc nữa.
Tiểu thư lau nước mắt trở về phòng riêng, phú ông thở dài nói: 
- Ôi! Thực là điều không hay. Âm thanh của con mình giả sử làm Quốc Vương phải phẫn nộ thì đó là tội lớn của ta. Ðó là sự bất hạnh cho gia đình ta. 
Trải qua một ngày, hai ngày, rồi đến năm ngày, phú ông cứ ngày ngày lo buồn.  Tiểu thư thấy thế tự nghĩ:  “Ðó chẳng phải là nguyên nhân vì âm thanh của mình để cho phụ thân phải nhọc lòng lo nghĩ?”. Thế rồi hai cha con đều sinh buồn rầu.
Tiểu thư ngẫm nghĩ mãi, chợt nảy ra một biện pháp mắt sáng ngời hẳn lên rồi nói với cha: 
- Phụ thân! Con đã nghĩ được một phương pháp rất hay. 
- Phương pháp chi thế?
- Giản dị lắm! Tới khi hoa nở, nếu cha muốn con không phải nói chuyện tốt hơn hết là để con im lặng, cho đến lúc vua xem hoa xong trở ra về. 
Ðó cũng là một phương pháp hay, nhưng đó cũng không phải là lối thoát khổ của Tiểu Thư. Tiểu Thư lại nói:
- Phụ thân cho phép con đi. Con nhất định sẽ thực hành như thế. 
Sau khi nghe lời yêu cầu cần thiết đó, phú ông bất đắc dĩ phải ưng thuận cho. 
Qua xuân sang hạ, chung quanh biệt thự của phú ông được bao quanh bởi những đóa hoa sen hương thơm ngào ngạt vẻ đẹp lạ thường, nào Bạch Liên Hoa, nào Thanh Liên Hoa và Hồng Liên Hoa đua nhau phô diễn màu sắc. 
- Ðẹp thay hoa sen xanh, khả ái thay hoa sen trắng. 
Tiểu Thư thốt ra những tiếng như vậy, chợt lại nghĩ chỉ 3, 4 ngày sau nữa, Quốc Vương sẽ xa giá tới!
- Ôi!  Thời gian trôi nhanh quá! Còn chi hơn ta cất giọng hát cuối cùng cho ngày hôm nay:
Hoa sen nở ngát đầy ao,
Từ trong bùn nọ mà nào gợn chi.
Hoa tươi lá biếc xanh rì,
Ba ba má má cùng đi xem nào!
Tiết trời xơ hạ gió hiu hiu thổi hương thơm tỏa ngát bốn bề. Từng đóa hoa sen đưa đi đưa lại theo chiều gió. “À!  Hình như chúng cũng lộ vẻ vui mừng cho lời ca tiếng hát của ta chăng?  Thôi ta không thể ca hát đựơc nữa vì Quốc Vương sắp tới nơi đây.  Hoa sen ơi! Mi cũng hiểu được ý ta chăng, nếu vậy hãy nhất tề nở đều để ta xem!”.
Hoa sen tuy là loài thực vật nhưng chúng cũng cảm động với ý niệm thành khẩn của Tiểu Thư mà nhất tề mãn khai làm cho cảnh đẹp mỹ lệ phi thường. Phú ông thấy thế vui mừng khôn xiết, liền gấp rút chuẩn bị để hoan nghênh Quốc Vương. Hôm đó Quốc Vương đem rất nhiều bộ hạ theo hầu. Nhà Vua ngồi trên xe ngựa trắng ngự giá tới. Phú ông rất hoan nghênh và nói:
- Thưa Ðại Vương tôn quý! Thần dân được gội hồng ân, hân hạnh hôm nay được Thánh giá quan tâm. 
Tiểu Thư và tất cả nhà đều ra cửa xa mã của Vua tiến vào trong biệt thự. Phú ông ứng tiếp chu đáo phi thường. Ngày hôm đó, Quốc Vương rất cao hứng dạo gót quanh hoa viên rồi tới nghỉ mát ở Liên Hoa đình. Phú ông chuẩn bị các thứ đồ ăn cổ bàn lại dâng Quốc Vương. Tiểu Thư cũng tới ứng tiếp. 
- Ồ!  Tiểu Thư, quả thực người con gái có dáng đẹp phi thường. 
Lúc đó trống ngực của Phú ông dồn dập quá độ không giấu nổi niềm vui. 
- Tiểu Thư đây chính là lịnh ái của Phú ông? 
- Thưa vâng!  Ðó chính là người con gái độc nhất của tôi năm nay vừa 15 tuổi. 
- Hừ! Thực có vẻ khả ái. Cô nương tên cô nương là gì? 
Tiểu Thư muốn trả lời ngay nhưng lại sợ làm súc não đến Quốc Vương, sẽ sảy ra việc không hay, nên Tiểu Thư im lặng không đáp. 
- Cô nương!  Không nên khắc khí cứ tự do nói đi. 
Tiểu Thư đang lúc e thẹn luống cuốn, Phú ông vội vã trả lời thay:
- Kính tâu Ðại Vương! Vì âm thanh của con gái nhỏ tôi, bản lai vẫn lớn, nên không dám cất tiếng nói, sợ làm náo động Quốc Vương và các quan. Xin lượng trên khoan thứ.
- Không hề chi!  Ðã là bản lai như vậy thì có quan hệ gì. Vậy cô nương tên là gì?
Tiểu Thư tuy đã được nghe lời Vua phán, nhưng vẫn không dám cất tiếng. Phú ông nói tiếp.
- Xin lượng cả tha thứ, quả thực là vì âm thanh con gái tôi quá lớn…
- Biết rồi!  Không cần nói, chính ta cũng thích tiếng nói lớn…
Quốc Vương phát gắt, Tiểu Thư bất đắc dĩ phải tới trước mặt Vua nói:
- Tôi tên là Liên Hoa. 
Âm thanh của Tiểu Thư vang động quá lớn, gần như phá vỡ màng tai của người nghe. Quả là thứ âm thanh đáng sợ và vô nghĩa. 
Do thế Quốc Vương, sứ thần và các quan bỏ ra về. 
Phú ông là người nhát đảm, bất luận việc lớn hay việc nhỏ xảy ra đều làm cho ông buồn rần phiền não. Lần này, nhân vì Tiểu Thư xúc phạm đến oai nghi của Quốc Vương, nên luôn luôn sợ hãi không yên, thở dài rồi nói:
- Tội lỗi đều vì cơ duyên này, chắc đó là tiền nghiệp đã định. Con gái ta nhất định sẽ bị Quốc Vương quở phạt.
Phú ông cứ như thế nghĩ tưởng liên miên không lúc nào nguôi, nên phát bệnh nặng đã đón nhiều danh y tới chạy chữa. Nhưng đều vô hiệu. Trong đó có một ông thầy thuốc nói:
- Kỳ lạ quá!  Tôi không thể chữa khỏi bệnh này, phải đi tới thỉnh lời giáo huấn của Ðức Phật.
Không may lúc đó Ðức Phật đi giáo hóa chưa về, duy có Ngài Tân Ðầu Lư Tôn Giả còn ở lại tịnh xá. Vì lòng hiếu thảo nên Liên Hoa tiểu thư tới tận đỉnh núi thỉnh Tôn Giả và nói:
- Kính xin Tôn Giả thương tình cứu bệnh hoạn cho phụ thân của con…
Tôn Giả đương lúc ngồi thiền định, im lặng, Tiểu Thư lại thỉnh một lần nữa.
- Tôn Giả y nguyên không động, chợt có một cơn gió thổi mạnh làm rung động những chiếc lông mày trắng của Tôn Giả và liên tiếp hai, ba chiếc lá rơi xuống. Tôn Giả mới dõng dạc nói:
- Tiếng nói của con sao lớn thế! Căn cứ vào lời nói tha thiết mà ta thấu rõ được lòng hiếu thảo của con. Ðức Phật rất trọng người con có hiếu. Ðể đáp lại lời khẩn cầu của con và để giúp con làm tròn đầy đạo hiếu, nghĩa là con phải vâng theo lời giáo huấn của Ðức Phật, để tạo cho cuộc đời chân hạnh phúc ở hiện nay và ngày mai, con hiểu ý ta nói chăng?
Tiểu Thư cúi đầu chăm chú nghe, Tôn Giả lại nói tiếp:
- Ta bảo cho con hay. Cách đây về phương tây chừng ba trăm dặm, có một ngọn núi cao gọi là Long Sơn. Trên núi có một cái hồ, trong hồ có cung điện. Trong cung điện thường thường có một thứ nước trong suốt chảy ra, con nên tới đấy múc thứ nước đó về cho cha con uống, thì bệnh của cha con tự nhiên khỏi ngay, và âm thanh của con cũng trở nên êm dịu.
Tiểu Thư nghe xong vui mừng khôn xiết cúi đầu bái tạ và tiếp nói:
- Ða tạ!  Con hiểu ý Tôn Giả nói. Con xin đi ngay.
Tôn Giả nói:
- Ðừng lo ngại!  Uống thứ thuốc đó mà cha con sẽ được khỏi bệnh, đó là từ ở lòng hiếu thảo của con mà ứng nghiệm.
Tiểu Thư thưa tiếp:
- Nếu vậy sau khi cha con khỏi bệnh con sẽ lại tới đây xin thỉnh giáo Ðức Phật.
Tôn Giả gật đầu.
Tiểu Thư hạ sơn hướng về phương Tây mà đi đột nhiên mê mất đường. Trong khi đó, Tiểu Thư thấy một người tiên đầu tóc bạc phơ xuất hiện, Tiểu Thư vội tới hỏi thăm đường, người tiên chỉ đáp một câu: “Cách đây ba trăm dặm phương Tây”. Nói xong biến mất. Tiểu Thư nghĩ tại sao đến ba trăm dặm? Bất đắc dĩ lại tiếp tục cuộc hành trình, đi rẽ qua bờ sông, lại thấy người tiên xuất hiện ở dưới cây Bồ Ðề. Tiểu Thư lại hỏi. Người tiên lại đáp: “Cách đây ba trăm dặm về phương Tây”. Trả lời xong rồi lại biến mất. Tiểu Thư buồn rầu quá liền oà lên khóc:  “Thôi không còn hy vọng gì nữa, ta lại phải trở về chăng?”. Lúc đó chợt nhớ lời Tôn Giả dặn nên Tiểu Thư lại tiếp tục cuộc hành trình vừa đi vừa khóc.
Bỗng người tiên lại xuất hiện liền tới an ủi Tiều Thư:
- Cô nương! Người con hiếu thảo, đằng kia là ngọn núi Long Sơn, con hãy cỡi con hươu của ta mà đi.
Người tiên nói xong liền bỏ đi. Tiểu Thư vâng lời cưỡi hươu lên thẳng đỉnh núi, thì thấy quả thực trên núi có cái hồ rất đẹp, trong hồ có cái đảo nhỏ. Trời đã xế chiều, ánh trăng bắt đầu chiếu. Tiểu Thư đi thẳng vào trong hồ chợt gặp một Tiểu Ðồng ở cửa một cung điện đón tiếp và nói với Tiểu Thư:
- Thưa Tiểu Thư, Tiên ông đang đợi Tiểu Thư.
Tiểu Thư bước theo Tiểu Ðồng đi lên trên thềm đá của cung điện, trong cung quả có một cái suối, nước cuồn cuộn từ đất ra trong trắng như tuyết. Người Tiên mà Tiểu Thư đã gặp trước kia đang thảnh thơi mỉm cười, Tiểu Thư liền quỳ xuống nói:
-Xin Tiên ông cho con ít nước!
Người tiên đáp:
- Ðược lắm, cho con múc đem về cứu bệnh cho cha con.
Trong khi chờ đợi Tiểu Ðồng mang đồ đựng nước tới, Tiểu Thư liền tay vốc nước lên uống thử. Ồ!  Vị nước thơm ngọt quá! Bất giác Tiểu Thư cảm than như vậy, tiếng nói Tiểu Thư cũng biến thành êm dịu không thô kệch như trước. Tiểu Thư rất vui mừng vái tạ người tiên rồi múc nước mang về nhà cho cha. Khi về tới nhà, Tiểu Thư thấy bệnh tình của phụ thân rất trầm trọng, vội đem thứ nước ấy cho cha uống. Mầu nhiệm thay! Chỉ trong giây lát, bệnh của phú ông tự nhiên thuyên giảm.
Sau khi khỏi bệnh, Tiểu Thư đưa phụ thân đến tịnh xá của Tân Ðầu Lư Tôn Giả tạ lễ và qui y Ðức Phật. Nhờ sự chỉ giáo của Tôn Giả mà gia đình của Tiểu Thư hưởng được chân hạnh phúc.
Vị Quốc Vương xưa kia, nghe biết tin đó, cũng lại xa giá đến nhà phú ông xem hoa, nhận thấy tiếng nói của Tiểu Thư trở nên êm dịu khác thường. Vua khen: “Ðó thực là lòng hiếu thảo của người con mà cảm ứng đến thế”.
Vua liền đem của cải ban thưởng cho Tiểu Thư và bố cáo cho khắp trong nước để nhân dân đều biết. Từ nay trở về sau mọi người nên tin theo Phật Giáo, và Phật giáo sau này sẽ trở thành tôn giáo lớn trên thế giới.
CHÂN TỪ
Lấy món ăn vật mặc phụng dưỡng cha mẹ là hiếu thế gian, khuyến hóa cha mẹ tu học chánh pháp là hiếu  xuất thế gian.


Chuyện về nàng Liên Hoa tiểu thư

Chuyện về nàng Liên Hoa tiểu thư
Khi Ðức Phật Thích Ca còn tại thế, ở một nước nhỏ Ấn Ðộ, có một phú ông rất lương thiện, thích chơi Hoa Sen. Chung quanh biệt thự của ông là ao sen vây quanh. Cứ mỗi năm về mùa hạ thì Hoa Sen đua nở. Những người phụ cận đều gọi nơi biệt thự của ông là “Liên Hoa công quán”. Nguyên Lai, nhà phú ông đó có một người con gái, dung mạo mỹ lệ, tánh tình ôn hòa, giống như hóa thân của Hoa Sen, nên người ta gọi cô là “Liên Hoa tiểu thư”. Phú ông rất thương con gái của mình nhưng có một việc mà phú ông không vừa ý, đó là âm thanh của con mình không thích nghi với vẻ đẹp và tánh ôn hòa.  Bởi vì tiếng nói của Tiểu Thư vang như sấm động, mỗi khi nói chuyện, làm cho người nghe phải long óc mà bịt tai lại. Ðã thế, Tiểu Thư lại thích ca hát.
Có một năm về tiết mùa hạ, Vua nước Ma Kiệt Ðà (Magadha) phái khiển một sứ thần tới, được phú ông tiếp đãi rất ân cần. Sứ thần nói:
- Quốc Vương có ý định tới đây xem hoa trong mùa hạ năm nay. Ông phải gấp rút chuẩn bị để cung nghinh xa giá!
Vì xa giá của Quốc Vương ngự lãm, không phải là một việc dễ dàng, nên phú ông không khỏi sợ hãi kinh ngạc. Sứ thần lại nói:
- Vậy phú ông chuẩn bị nghênh giá được chăng?
- Thưa được!  Ðó là một việc rất hân hạnh cho tôi.
Sau khi sứ thần ra về, phú ông cao hứng tự nói:”Mừng thay, đó thực là một vinh dự lớn cho nhà ta”.
Lúc đó, Liên Hoa tiểu thư từ hoa viên đi tới thấy phụ thân có vẻ hân hoan liền hỏi:
- Phụ thân có việc chi mà vui mừng?
- Tại sao âm thanh của con lại thô kệch đến thế?
Phú ông mắng con như vậy.
Liên Hoa tiểu thư vừa tủi vừa hổ thẹn, nhưng cũng biết tiếng nói của mình quá lớn, hạ giọng nói:
- Phụ thân! Con xin lỗi! Con đã quên mất.
Tuy Tiểu thư đã hạ thấp giọng nói, nhưng âm thanh vẫn còn vang lớn, phú ông phải bịt tai mình lại và nói:
- Không cần phải nói ra tiếng nữa. Im lặng đi!  Im lặng đi!
Tiểu Thư bực mình quá, bất giác oà lên khóc. Phú ông đứng dậy an ủi Tiểu Thư và nói:
- Thôi đi con! Cha đã lầm và đã quên mất âm thanh quá lớn của con, con đừng khóc nữa.
Tiểu thư lau nước mắt trở về phòng riêng, phú ông thở dài nói: 
- Ôi! Thực là điều không hay. Âm thanh của con mình giả sử làm Quốc Vương phải phẫn nộ thì đó là tội lớn của ta. Ðó là sự bất hạnh cho gia đình ta. 
Trải qua một ngày, hai ngày, rồi đến năm ngày, phú ông cứ ngày ngày lo buồn.  Tiểu thư thấy thế tự nghĩ:  “Ðó chẳng phải là nguyên nhân vì âm thanh của mình để cho phụ thân phải nhọc lòng lo nghĩ?”. Thế rồi hai cha con đều sinh buồn rầu.
Tiểu thư ngẫm nghĩ mãi, chợt nảy ra một biện pháp mắt sáng ngời hẳn lên rồi nói với cha: 
- Phụ thân! Con đã nghĩ được một phương pháp rất hay. 
- Phương pháp chi thế?
- Giản dị lắm! Tới khi hoa nở, nếu cha muốn con không phải nói chuyện tốt hơn hết là để con im lặng, cho đến lúc vua xem hoa xong trở ra về. 
Ðó cũng là một phương pháp hay, nhưng đó cũng không phải là lối thoát khổ của Tiểu Thư. Tiểu Thư lại nói:
- Phụ thân cho phép con đi. Con nhất định sẽ thực hành như thế. 
Sau khi nghe lời yêu cầu cần thiết đó, phú ông bất đắc dĩ phải ưng thuận cho. 
Qua xuân sang hạ, chung quanh biệt thự của phú ông được bao quanh bởi những đóa hoa sen hương thơm ngào ngạt vẻ đẹp lạ thường, nào Bạch Liên Hoa, nào Thanh Liên Hoa và Hồng Liên Hoa đua nhau phô diễn màu sắc. 
- Ðẹp thay hoa sen xanh, khả ái thay hoa sen trắng. 
Tiểu Thư thốt ra những tiếng như vậy, chợt lại nghĩ chỉ 3, 4 ngày sau nữa, Quốc Vương sẽ xa giá tới!
- Ôi!  Thời gian trôi nhanh quá! Còn chi hơn ta cất giọng hát cuối cùng cho ngày hôm nay:
Hoa sen nở ngát đầy ao,
Từ trong bùn nọ mà nào gợn chi.
Hoa tươi lá biếc xanh rì,
Ba ba má má cùng đi xem nào!
Tiết trời xơ hạ gió hiu hiu thổi hương thơm tỏa ngát bốn bề. Từng đóa hoa sen đưa đi đưa lại theo chiều gió. “À!  Hình như chúng cũng lộ vẻ vui mừng cho lời ca tiếng hát của ta chăng?  Thôi ta không thể ca hát đựơc nữa vì Quốc Vương sắp tới nơi đây.  Hoa sen ơi! Mi cũng hiểu được ý ta chăng, nếu vậy hãy nhất tề nở đều để ta xem!”.
Hoa sen tuy là loài thực vật nhưng chúng cũng cảm động với ý niệm thành khẩn của Tiểu Thư mà nhất tề mãn khai làm cho cảnh đẹp mỹ lệ phi thường. Phú ông thấy thế vui mừng khôn xiết, liền gấp rút chuẩn bị để hoan nghênh Quốc Vương. Hôm đó Quốc Vương đem rất nhiều bộ hạ theo hầu. Nhà Vua ngồi trên xe ngựa trắng ngự giá tới. Phú ông rất hoan nghênh và nói:
- Thưa Ðại Vương tôn quý! Thần dân được gội hồng ân, hân hạnh hôm nay được Thánh giá quan tâm. 
Tiểu Thư và tất cả nhà đều ra cửa xa mã của Vua tiến vào trong biệt thự. Phú ông ứng tiếp chu đáo phi thường. Ngày hôm đó, Quốc Vương rất cao hứng dạo gót quanh hoa viên rồi tới nghỉ mát ở Liên Hoa đình. Phú ông chuẩn bị các thứ đồ ăn cổ bàn lại dâng Quốc Vương. Tiểu Thư cũng tới ứng tiếp. 
- Ồ!  Tiểu Thư, quả thực người con gái có dáng đẹp phi thường. 
Lúc đó trống ngực của Phú ông dồn dập quá độ không giấu nổi niềm vui. 
- Tiểu Thư đây chính là lịnh ái của Phú ông? 
- Thưa vâng!  Ðó chính là người con gái độc nhất của tôi năm nay vừa 15 tuổi. 
- Hừ! Thực có vẻ khả ái. Cô nương tên cô nương là gì? 
Tiểu Thư muốn trả lời ngay nhưng lại sợ làm súc não đến Quốc Vương, sẽ sảy ra việc không hay, nên Tiểu Thư im lặng không đáp. 
- Cô nương!  Không nên khắc khí cứ tự do nói đi. 
Tiểu Thư đang lúc e thẹn luống cuốn, Phú ông vội vã trả lời thay:
- Kính tâu Ðại Vương! Vì âm thanh của con gái nhỏ tôi, bản lai vẫn lớn, nên không dám cất tiếng nói, sợ làm náo động Quốc Vương và các quan. Xin lượng trên khoan thứ.
- Không hề chi!  Ðã là bản lai như vậy thì có quan hệ gì. Vậy cô nương tên là gì?
Tiểu Thư tuy đã được nghe lời Vua phán, nhưng vẫn không dám cất tiếng. Phú ông nói tiếp.
- Xin lượng cả tha thứ, quả thực là vì âm thanh con gái tôi quá lớn…
- Biết rồi!  Không cần nói, chính ta cũng thích tiếng nói lớn…
Quốc Vương phát gắt, Tiểu Thư bất đắc dĩ phải tới trước mặt Vua nói:
- Tôi tên là Liên Hoa. 
Âm thanh của Tiểu Thư vang động quá lớn, gần như phá vỡ màng tai của người nghe. Quả là thứ âm thanh đáng sợ và vô nghĩa. 
Do thế Quốc Vương, sứ thần và các quan bỏ ra về. 
Phú ông là người nhát đảm, bất luận việc lớn hay việc nhỏ xảy ra đều làm cho ông buồn rần phiền não. Lần này, nhân vì Tiểu Thư xúc phạm đến oai nghi của Quốc Vương, nên luôn luôn sợ hãi không yên, thở dài rồi nói:
- Tội lỗi đều vì cơ duyên này, chắc đó là tiền nghiệp đã định. Con gái ta nhất định sẽ bị Quốc Vương quở phạt.
Phú ông cứ như thế nghĩ tưởng liên miên không lúc nào nguôi, nên phát bệnh nặng đã đón nhiều danh y tới chạy chữa. Nhưng đều vô hiệu. Trong đó có một ông thầy thuốc nói:
- Kỳ lạ quá!  Tôi không thể chữa khỏi bệnh này, phải đi tới thỉnh lời giáo huấn của Ðức Phật.
Không may lúc đó Ðức Phật đi giáo hóa chưa về, duy có Ngài Tân Ðầu Lư Tôn Giả còn ở lại tịnh xá. Vì lòng hiếu thảo nên Liên Hoa tiểu thư tới tận đỉnh núi thỉnh Tôn Giả và nói:
- Kính xin Tôn Giả thương tình cứu bệnh hoạn cho phụ thân của con…
Tôn Giả đương lúc ngồi thiền định, im lặng, Tiểu Thư lại thỉnh một lần nữa.
- Tôn Giả y nguyên không động, chợt có một cơn gió thổi mạnh làm rung động những chiếc lông mày trắng của Tôn Giả và liên tiếp hai, ba chiếc lá rơi xuống. Tôn Giả mới dõng dạc nói:
- Tiếng nói của con sao lớn thế! Căn cứ vào lời nói tha thiết mà ta thấu rõ được lòng hiếu thảo của con. Ðức Phật rất trọng người con có hiếu. Ðể đáp lại lời khẩn cầu của con và để giúp con làm tròn đầy đạo hiếu, nghĩa là con phải vâng theo lời giáo huấn của Ðức Phật, để tạo cho cuộc đời chân hạnh phúc ở hiện nay và ngày mai, con hiểu ý ta nói chăng?
Tiểu Thư cúi đầu chăm chú nghe, Tôn Giả lại nói tiếp:
- Ta bảo cho con hay. Cách đây về phương tây chừng ba trăm dặm, có một ngọn núi cao gọi là Long Sơn. Trên núi có một cái hồ, trong hồ có cung điện. Trong cung điện thường thường có một thứ nước trong suốt chảy ra, con nên tới đấy múc thứ nước đó về cho cha con uống, thì bệnh của cha con tự nhiên khỏi ngay, và âm thanh của con cũng trở nên êm dịu.
Tiểu Thư nghe xong vui mừng khôn xiết cúi đầu bái tạ và tiếp nói:
- Ða tạ!  Con hiểu ý Tôn Giả nói. Con xin đi ngay.
Tôn Giả nói:
- Ðừng lo ngại!  Uống thứ thuốc đó mà cha con sẽ được khỏi bệnh, đó là từ ở lòng hiếu thảo của con mà ứng nghiệm.
Tiểu Thư thưa tiếp:
- Nếu vậy sau khi cha con khỏi bệnh con sẽ lại tới đây xin thỉnh giáo Ðức Phật.
Tôn Giả gật đầu.
Tiểu Thư hạ sơn hướng về phương Tây mà đi đột nhiên mê mất đường. Trong khi đó, Tiểu Thư thấy một người tiên đầu tóc bạc phơ xuất hiện, Tiểu Thư vội tới hỏi thăm đường, người tiên chỉ đáp một câu: “Cách đây ba trăm dặm phương Tây”. Nói xong biến mất. Tiểu Thư nghĩ tại sao đến ba trăm dặm? Bất đắc dĩ lại tiếp tục cuộc hành trình, đi rẽ qua bờ sông, lại thấy người tiên xuất hiện ở dưới cây Bồ Ðề. Tiểu Thư lại hỏi. Người tiên lại đáp: “Cách đây ba trăm dặm về phương Tây”. Trả lời xong rồi lại biến mất. Tiểu Thư buồn rầu quá liền oà lên khóc:  “Thôi không còn hy vọng gì nữa, ta lại phải trở về chăng?”. Lúc đó chợt nhớ lời Tôn Giả dặn nên Tiểu Thư lại tiếp tục cuộc hành trình vừa đi vừa khóc.
Bỗng người tiên lại xuất hiện liền tới an ủi Tiều Thư:
- Cô nương! Người con hiếu thảo, đằng kia là ngọn núi Long Sơn, con hãy cỡi con hươu của ta mà đi.
Người tiên nói xong liền bỏ đi. Tiểu Thư vâng lời cưỡi hươu lên thẳng đỉnh núi, thì thấy quả thực trên núi có cái hồ rất đẹp, trong hồ có cái đảo nhỏ. Trời đã xế chiều, ánh trăng bắt đầu chiếu. Tiểu Thư đi thẳng vào trong hồ chợt gặp một Tiểu Ðồng ở cửa một cung điện đón tiếp và nói với Tiểu Thư:
- Thưa Tiểu Thư, Tiên ông đang đợi Tiểu Thư.
Tiểu Thư bước theo Tiểu Ðồng đi lên trên thềm đá của cung điện, trong cung quả có một cái suối, nước cuồn cuộn từ đất ra trong trắng như tuyết. Người Tiên mà Tiểu Thư đã gặp trước kia đang thảnh thơi mỉm cười, Tiểu Thư liền quỳ xuống nói:
-Xin Tiên ông cho con ít nước!
Người tiên đáp:
- Ðược lắm, cho con múc đem về cứu bệnh cho cha con.
Trong khi chờ đợi Tiểu Ðồng mang đồ đựng nước tới, Tiểu Thư liền tay vốc nước lên uống thử. Ồ!  Vị nước thơm ngọt quá! Bất giác Tiểu Thư cảm than như vậy, tiếng nói Tiểu Thư cũng biến thành êm dịu không thô kệch như trước. Tiểu Thư rất vui mừng vái tạ người tiên rồi múc nước mang về nhà cho cha. Khi về tới nhà, Tiểu Thư thấy bệnh tình của phụ thân rất trầm trọng, vội đem thứ nước ấy cho cha uống. Mầu nhiệm thay! Chỉ trong giây lát, bệnh của phú ông tự nhiên thuyên giảm.
Sau khi khỏi bệnh, Tiểu Thư đưa phụ thân đến tịnh xá của Tân Ðầu Lư Tôn Giả tạ lễ và qui y Ðức Phật. Nhờ sự chỉ giáo của Tôn Giả mà gia đình của Tiểu Thư hưởng được chân hạnh phúc.
Vị Quốc Vương xưa kia, nghe biết tin đó, cũng lại xa giá đến nhà phú ông xem hoa, nhận thấy tiếng nói của Tiểu Thư trở nên êm dịu khác thường. Vua khen: “Ðó thực là lòng hiếu thảo của người con mà cảm ứng đến thế”.
Vua liền đem của cải ban thưởng cho Tiểu Thư và bố cáo cho khắp trong nước để nhân dân đều biết. Từ nay trở về sau mọi người nên tin theo Phật Giáo, và Phật giáo sau này sẽ trở thành tôn giáo lớn trên thế giới.
CHÂN TỪ
Lấy món ăn vật mặc phụng dưỡng cha mẹ là hiếu thế gian, khuyến hóa cha mẹ tu học chánh pháp là hiếu  xuất thế gian.


Đọc thêm..